Tâm Hạnh Người Đi
TÂM HẠNH NGƯỜI ĐI
Bàn tay Trì Địa
Thơm nỗi nhọc nhằn
Một ánh trăng rằm
Ngàn con nước hiện.
Mắt từ
Quan Âm
Thương đàn con dại
Nào đâu oan trái
Cũng lặng môi cười.
Nguyện lớn Phổ Hiền
Vun bồi vườn đức
Giữa dòng nước đục
Ghi dấu chân qua.
Một niệm Di Đà
Rót vào thinh lặng
Ngàn hoa thấm nhuận
Cõi Phật trời Xuân.
Sống giữa đời hư
Lòng như mây trắng
Lô Sơn muôn dặm
Ngã bóng về đây.
Tấm thân trần lụy
Thoát hóa lưu ly
Dép cỏ ra đi
Trời quê sen nở.
nguyênhạnh