Chẳng nên cố chấp
HÒA THƯỢNG TỊNH KHÔNG DẠY
Trong đời sống hằng ngày, lúc đối xử với người, đối sự đối vật, chẳng thể có tâm niệm tôi đúng anh sai, tôi chính anh tà. Nếu vẫn còn tâm niệm tự tư tự lợi, cứ cho là mình đúng thì đó là phiền não tập khí. Tâm như vậy sẽ chẳng thanh tịnh, chẳng bình đẳng, đó là chướng ngại cho sự cảm ứng đạo giao với chư Phật, Bồ Tát. Chuyện tốt cuối cùng biến thành ma cảnh là ở tại một niệm sai trái này. Tâm Phật, tâm Bồ Tát là tâm chân thành, thanh tịnh, bình đẳng, từ bi, nhìn hết thảy chúng sinh đều bình đẳng, đối với hết thảy chúng sinh đều chân thành cung kính. Chúng ta phải học tập những tâm này thì mới có được cảm ứng, có được trợ duyên. Có được trợ duyên rồi thì tự hành hóa tha sẽ rất thuận tiện. Cứ thường nhìn thấy lỗi người khác cứ cho là mình đúng, đây là lỗi lầm lớn nhất. Cho dù người khác có tạo nên tội ngũ nghịch thập ác, chúng ta vẫn phải học Phật, Bồ Tát, dùng con mắt từ bi mà quán. Họ chỉ vì một lúc mê hoặc nên tạo thành lỗi lầm. Họ chẳng dùng chân tâm; trong chân tâm chẳng có lỗi lầm. Họ dùng vọng tâm nên bị phiền não, tập khí chi phối. Chư Phật, Bồ Tát nhìn thấy những người này sẽ dùng tâm thương xót, tâm thanh tịnh, tâm bình đẳng để đối đãi. Tại vì chân tâm Phật tính của họ chẳng bị giảm mất chút nào. Phật, Bồ Tát đối với họ vẫn hoàn toàn cung kính.
Đức Phổ Hiền Bồ Tát dạy chúng ta lễ kính chư Phật. Cho nên đối với những người làm ác đa đoan, lễ kính vẫn chẳng giảm bớt mảy may. Chuyện này chúng ta có thể làm được hay không? Nếu có phân biệt chấp trước thì sẽ làm không được, làm không được thì là chúng sinh chẳng phải Bồ Tát. Muốn học làm Bồ Tát thì phải bắt đầu học từ chỗ này, phải chân chính làm được đối với người cực ác thì cũng hoan hỷ khen bề tốt mặt thiện của họ, tuyệt đối chẳng đề cập đến bề ác mặt xấu của họ. Không những không đề cập, trong tâm cũng chẳng lưu lại dấu vết, tâm như vậy mới thật sự thanh tịnh. Tâm thanh tịnh sẽ được đại tự tại. Chúng ta xem họ cũng giống như một vị Phật, vì hết thảy chúng sinh vốn thành Phật. Phật đối đãi với người như vậy đó. Chúng ta học Phật thì cũng phải đối đãi với người như vậy. Bây giờ, họ làm ác chỉ bất quá là vì một lúc hồ đồ, hồ đồ rồi một ngày nào đó cũng sẽ minh bạch. Chúng ta có nghĩa vụ giúp đỡ họ, làm cho họ sớm hiểu rõ, khi hiểu rõ rồi thì họ cũng sẽ phổ độ hết thảy chúng sinh. Chúng sinh sẽ có phúc.
Trong tâm đừng nên nghĩ về thị phi nhân ngã, ân ân oán oán, phải thường nghĩ đến lời dạy của chư Phật, thường nghĩ đến ý nghĩa của kinh. Dùng kinh Vô Lượng Thọ làm chính thì phải thường nghĩ đến nghĩa lý của kinh Vô Lượng Thọ. Đem nghĩa lý đó biến thành sự suy nghĩ chân chính của mình, ứng dụng trong đời sống. Dùng mắt Phật quán thế gian, chúng ta mới chân chính thành đệ tử của Đức Phật Di Đà, chân chính làm Bồ Tát, chuyển phàm thành thánh, chuyển từ trong tâm, chuyển trên hành vi đây là công đức chân thật. Hy vọng mọi người cùng nhau khích lệ để cùng tu tập chứng quả vị Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật.